Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013





Thay lôøi ñeà töïa




 













                                                                       . . . . . . . . . .

Giôø ñaây giaây phuùt thaûnh thôi
Nhoùm thô “Phoá Bieån”vui chôi cuoái ñôøi
Vaên chöông chaân chaát caâu lôøi
Keát tình thi höõu xin môøi xem qua . . . .
                 Nhoùm taùc giaû







TRANG THƠ VÕ LÀNG TRÂM
89/12 Vân Đồn Nha Trang
                                        Mobilefone 0983743308
        
                       SỐNG
Số phận làm sao hiểu nỗi đây ?
Sinh thời mưu sống để qua ngày
Rủi ro đâu kẻ không sầu thảm
Thắng lợi nào người chẳng đắm say
Tích đức cứu đời tôn giáo dạy
Rèn nhân giúp thế tổ tiên bày
Mai nầy ai cũng quay về đất
Thanh thản nợ trần nhẹ gánh thay !
                           Võ Làng Trâm

            NGHIỆP ĐỜI

Cầm canh gà gáy buổi sương mai
Khua động vùng quê rộn cả tai
Dưới bến thuyền chèo xao sóng nước
Trên bờ chim hót rộn lùm cây
Vươn vai dãn sức , xương cơ mỏi
Hít thở tĩnh người, mộng mị say
Ngày mới trở về vang xóm lá
Nghiệp đời tiếp diễn chẳng ngừng quay . . .


             HỎI THĂM

Quốc Khánh năm nay bác ở đâu ,
Giao du bốn biển hay thư lầu ?
Sài Gòn khói bụi vơi nguồn cảm ,
Đà Lạt thông xanh giải nỗi sầu .
Tức cảnh thả hồn buông mấy điệu ,
Sinh tình gợi tứ họa đôi câu .
Bạn bè hội tụ vui thanh thản ,
Nghĩ dưỡng rong chơi được xếp đầu .
    Bài họa
 TỰ NHIÊN MÀ SỐNG
Mơ ước dễ gì đạt được đâu
Cho dù xóm núi hoặc cao lầu
Mở lòng giao tiếp thường khơi hứng
Đóng cửa suy tư dễ chuốc sầu
Chưa hẳn nhiều tiền sinh lắm ý
Đâu vì ít chữ nói không câu
Sự đời tranh sống gây phiền não
Tự tại vô ưu chẳng bận đầu . . .
 
       
MÙA HẠ QUÊ TÔI
Khô hạn bao ngày mưa chẳng rơi
Hồ ao cạn nước váng rêu ngời
Loăng quăng tự đến nơi vùng trũng    
Ếch nhái tìm về đám cỏ tươi
Đến lớp bé thơ không muốn học
Ra đồng nông lão chẳng buồn cười
Tiết trời khắc nghiệt muôn loài khổ
Bạn hỡi tìm đâu chút thú vui ?


          NGÀY HÈ
Họa BỨC HỌA TRƯA HÈ của NANH

Khô khan cái nắng buổi đầu hè
Túm tụm bao người dưới bóng tre
Rượt đuổi bên sông trò lặn nước
Trốn tìm hốc bụi thú chơi quê
Mùa qua đất trắng trông vô cảm
Vụ đến lúa vàng ngắm thấy mê
Được dịp dân tình đi thỏa thích
Chờ cho mưa xuống lại quay về . . .

           ĐỀN ANGKOR
    Họa thơ VSQ trên Face book

Thắng tích còn đây mãi tháng năm ,
Khách du trầm mặc ngẫm đền Chăm .
Thần dân bỏ xác hồn không thoát ,
Quân sĩ phơi thây phách có nằm ?
Lăng mộ một thời không kẻ viếng.
Đền đài nay lại lắm người thăm .
Angkor cổ kính vang thiên hạ ,
Thường nhật người xem chẳng kể rằm .

                 GẮNG VỀ
   
Họa FESTIVAL BIỂN NT của HT
Nha Trang điểm hẹn bạn thơ ơi !
Sắp xếp cùng về dự cuộc chơi
Khách sạn đặt phòng - nhìn pháo bắn *
Ca-nô chọn chuyến - ngắm thuyền bơi
Nhanh chân để được đi nhiều chỗ
Chậm trễ coi chừng dự ít nơi
Lễ hội hàng năm người chật đất
Năm châu tìm tới dẫu xa vời !

          CÓ GÌ MÀ NGẠI
Sinh lực muốn tăng nhấm tỏi ,hành
Tránh dùng đồ hộp thức ăn nhanh
Quê ta mấy cụ đều đa thiếp
Xứ bạn nhiều bà lại lắm anh
Có phải no cơm nên ấm cật
Hay chăng thiếu thuốc* phải lăn ềnh
Tám tư bà lão** còn trai gái
Bác có bấy nhiêu chớ nỡ đành . . .
* Thuốc Viagra
** Bà già đã tám mươi tư,
Ngồi bên cửa sổ viết thư tìm chồng. 

       HỎI SAO VẮNG BÓNG

Lâu lắm văn bài chẳng thấy đâu
Điểm danh bằng hữu thấy lòng rầu
Trang thơ thuở trước đầy rung cảm
Cuộc sống hôm nay hẳn dãi dầu ?
Thi hội chẳng quên người bạn quý
Hoàng Gia đâu phụ kẻ công đầu
Có gì vướng bận mong qua khỏi
Góp mặt bên nhau giải tỏa sầu . . .

              CẢM THÔNG
Hết mình Hoàng hội một lòng son
Mộng ước bên nhau đã vẹn tròn
Nghĩa bạn thêm hoài không sút giảm
Tình thơ đọng mãi chẳng hao mòn
Mai kia chúng trẻ bình tơi tới
Mốt nọ lớp già luận ví von
Tuyển tập ra đời vui biết mấy
Dẫu rằng bút lực vẫn còn non. . .


     MỜI NHẬP HỘI THƠ

Tập tễnh làm thơ cốt giải buồn
Ơi người tri ki có theo luôn ?
Vần, niêm cố bám ngay quy luật
Từ, đối ráng theo đúng ngữ nguồn
Lướt Web chiều hôm tâm trí tịnh
Đăng bài sáng sớm phú thi tuôn
Mong sao khỏe mạnh ta nhập hội
Tự tại vui chơi chẳng cúi luồn. .

Bài họa 1
     LUYỆN ĐƯỜNG THI
Đa đoan thế sự bỗng dưng buồn
Bằng hữu giao tình cũng bặt luôn
Cố nén nỗi sầu ,sầu tựa biển
Ráng khơi niềm hứng, hứng khô nguồn
Phải chăng thời cuộc không suôn sẻ
Nên nỗi tơ lòng bặt tiếng tuôn
Mến mộ Đường thi đành gắng gượng
Mà sao câu chữ biệt tăm luồn . . .
                                          
Bài họa 2
       VUI ĐỜI CÓ NHAU
Có bạn giao lưu giải nỗi buồn 
Mong cho bằng hữu đến đều luôn
Rượu bia thủ sẵn xem tem gốc
Nem chả mua ngay đã chọn nguồn
Xướng họa tùy tâm không phải ép
Ca ngâm mặc sức thế mà tuôn
Bên nhau tuổi hạc vui tiêu khiển
Thẳng đứng bước đi chẳng phải luồn


Bài họa 3
              CẠN HỨNG
Thế sự đa đoan lắm chuyện buồn
Thơ văn âm hưởng cũng sầu luôn
Tìm vần , vần cũng chui đâu mất
Chọn chữ , chữ đâu chẳng rõ nguồn
Ngoáy bút thương đời lòng quặn thắt
Sờ râu tủi phận lệ trào tuôn
Vây quanh một lũ quân vô lại
Chịu đấm ăn xôi cố lách luồn .    
                                     
Bài họa 4
        ĐỨNG LÊN
Chẳng có gì đâu đáng phải buồn
Vươn lên vượt khó chuyện thường luôn
Hăng say tìm kiếm ra phương hướng
Chán nản làm lơ bặt gốc nguồn
Đừng có thành công mà vội khoác
Không vì thất bại mãi sầu tuôn
Bạn ơi đứng dậy sau cơn ngã
Cứ bước hiên ngangchớ dại luồn
         
Bài họa 5
            ĐÊM SẦU
Nửa đêm chợt tỉnh bỗng dưng buồn
Mất ngủ từ giờ đến sáng  luôn
Bọn xấu nhởn nhơ ngày phố thị
Người ngay lam lũ tận trên nguồn
Phớt lờ dân thứ không tiền đút
Vồ vập quan tham hốt của tuôn
Đất mẹ đau lòng bao khổ nạn
Khẩn trương trừ hại lũ chui luồn .
                                            

Bài họa 6
            TỊNH TÂM
Ở đời gặp phải lắm đau buồn
Cố tránh đâu qua vẫn tới luôn
Nghiệp cá không mong cơn sóng biển
Ngành nông lại muốn trận mưa nguồn
Khôn lo dễ được mùa màng tốt
Vụng tính khó lường của cải tuôn
Thích thú nào hơn tâm thoải mái
Đêm ngơi ngày nghỉ chẳng chi luồn ?

Bài họa 7
          THOÁT TỤC
Thiên hạ xem ra lắm đứa buồn
Thôi thì lánh tục đến chùa luôn
Đêm về thỉnh Phật - tâm an lạc
Sáng dậy khua chuông - khổ dứt nguồn
Gột bỏ sân si vơi lệ chảy
Xua tan nhục dục hết sầu tuôn
Như Lai cứu vớt người lương thiện
Quỷ sứ tà ma phải chịu luồn. . .
                                     
        MÙA HẠN

Nghe tin hạn hán nghĩ mà ghê
Quê cũ một thời sống hết mê
Đợi mãi mưa rơi nào giọt xuống
Chờ hoài gió thổi chẳng tuôn về
Cây vàng héo úa trông thê thảm
Mặt nám thâm xì ngó ủ ê
Dân chợ xác xơ hàng ế ẩm
Người cày tìm việc chẳng ai thuê . . .

Bài họa 1
          ĐẠI NẠN
Giữa trưa nắng nóng thấy kinh ghê
Mẫu giáo đa phần cảnh trẻ mê
Hễ thấy sốt cao nhanh cứu chữa
Chờ xem hạ nhiệt vội đưa về
Đôi cô nuôi dưỡng trông phờ rạc
Lắm cháu bệnh tình dáng mỏi ê
Bố mẹ đành lòng xin nghỉ việc
Thay phiên chăm sóc đỡ tiền thuê . . .
                                          
Bài họa 2
ĐẤT LÀNH CHIM ĐẬU
  
Mưa dầm thối đất nắng oi ghê
Ai đó chưa tường , tớ hết mê
Nhức mỏi xương cơ khi hạ đến
Buốt tê da thịt dạo đông về
Người đi bao thuở lòng thương cảm
Kẻ ở muôn đời dạ ẩm ê
Địa lợi có đâu đành bỏ xứ
Đất lành chim đậu “kéo cày” thuê . . .
                                  
Bài họa 3
        PHIÊU DẠT
Cách biệt lâu ngày cũng nhớ ghê
Xứ người giàu đẹp chẳng ham mê
Vườn xưa đất đá quen đường tới
Nhà cũ phên tre ấm lối về
Rỗi việc ngày đông trò mạt chược
Lãn công tháng hạ hát à ê
Dòng đời phiêu dạt do binh lửa
Nước bạn nương nhờ cắt cỏ thuê .. .

Bài họa 4
  CHỐN XƯA MÃI ĐẸP
Ra đi , cao tuổi thấy buồn ghê !
Ú ớ đêm về cứ nói mê
Vợ bảo ai yêu thì liệu tránh
Con kêu ba nhớ cứ lo về
Quê nghèo được cảnh thêm tươi tốt
Nhà đẹp nhưng người lại ủ ê
Tranh thủ hàng năm thăm chốn cũ
Ngại chi đường sá, đón xe thuê. . .
                                    
 Bài họa 5
     HOÀI NIỆM
Xóm nhỏ quê xưa cũng ngộ ghê !
Thằng thì hiếu học đứa không mê
Thu sang bủa lưới khi chiều xuống
Hạ lại giăng câu mỗi tối về
Nhớ lắm rơm khô lùi sắn hẩm
Quên sao củi ướt luộc khoai ê
Cuối đời ôn lại thời niên thiếu
Oách lắm tan trường dạy trẻ thuê !
                                       
Bài họa 6
              VUI MỚI
Qua thời bao cấp sướng lòng ghê !
Nhà cửa lên đời trông thấy mê
Phố thị khang trang hàng hóa ngập
Nông thôn nề nếp điện đài về
Không còn ỷ lại đòi lưng mỏi
Dứt hẳn trông chờ đợi cổ ê
Cuộc sống khởi đầu trang sử mới
Bao người thoát khỏi nghiệp làm thuê .

                   
     Bài họa 7

     BIẾT RỒI NÓI MÃI
Nói mãi khi nào hết cái ghê !
Thôi thì chấm dứt chuyện đang mê ?
Thiên thời nếu được nên tìm tới
Địa lợi có sao mới bỏ về
Bạn kể tiết trời - gan ruột thắt
Mình than mùa vụ - thịt da ê
Đôi vần xướng họa ta giao hảo
Hạnh phúc nào hơn chẳng viết thuê ! ?

                THỦY NẠN
Nói mãi kêu hoài cũng chẳng xiêu
Phố phường đào bới khổ trăm điều
Quán hàng nước ngập kê nhiều kiểu
Đường sá lụt dâng chạy đủ chiều
Bỏ buổi bao trò lo học yếu
Muộn giờ lắm thợ sợ treo niêu
Kẻ gian đục khoét gây phiền nhiễu
Cam phận dân đen - chịu sống liều .
                                                   
Bài họa 1
TRỪ GIAN
Quyết liệt kêu hoài cũng phải xiêu
May ra thỏa mãn được đôi điều
Triều cường đắp đập ngăn bao kiểu
Nước úng khai mương thoát lắm chiều
Thầy giỏi trò chăm không chịu yếu
Chủ tài thợ tốt cứ cơm niêu
Tóm ngay những kẻ gây ra nhiễu
Thử hỏi còn không mấy đứa liều ?
                                                 


Bài họa 2
GIAN DỐI
Cố đấm ăn xôi ắt sẽ xiêu
Cái đồ tồi bại tội muôn điều
Phê bình trợn mắt lơ trăm kiểu
Kiểm điểm phùng mang láo mọi chiều
Thủy điện sập đê do đúc yếu
Dân rừng bỏ đất bởi khô niêu
Thằng tham hám lợi chuyên tung nhiễu       
Kẻ khốn ngu si giận dễ liều . . .
                                              
Bài họa 3
   CHỚ LIỀU
Nhìn đời những đứa bước đi xiêu
Thiếu xái ai xui chẳng hỏi điều
Đâm chém cướp hàng chơi hết kiểu
Bảo kê giật mối chọi đa chiều
Đồ ôi ăn phải gây suy yếu
Của giả làm ra sẽ nát niêu
Kẻ xấu thừa cơ gây rối nhiễu
Mua gian bán lận cứ làm liều
                                                
Bài họa 4
       CỨ BÌNH CHÂN
Lâu ngày nứt rạn đập hồ xiêu
Trám vá xăm xoi cố tạo điều
Bứt tóc chuyên gia chào bái kiểu
Sờ râu cố vấn chạy xuôi chiều
Công trình tính đúng không lo yếu
Quản lý xem ra sợ mất niêu
Sóng điện chập chờn do tại nhiễu
Có tiền di trú, hết đành liều !
                                              
Bài họa 5
      XẾ BÓNG
Cuối thu nắng nhạt bóng cây xiêu
Đỏ ối chân mây ánh ráng điều
Trời đất giao hòa như vẽ kiểu
Cỏ cây lay động tựa quay chiều
Ngậm ngùi tiếc lúc mắt mờ yếu
Tê tái nhớ hồi gạo thiếu niêu
Lẩm cẩm lão lai lo áo nhiễu
Kẻo khi nằm xuống tấm thân liều . . .

Bài họa 6
         THĂM PHỐ CỔ
Bảo tồn phố cổ mặc nhà xiêu
Nét đẹp nguyên sơ giữ lấy điều
Leo lét đèn đường che chắn kiểu
Gập ghềnh cầu ván chặn ngăn chiều
Cửa hàng ít khách lo sàn yếu
Quán xá đông người bởi món niêu
Cứ đến thăm chơi đừng ngại nhiễu
Tàu Tây tính kỷ phải đâu liều .
                                                
Bài họa 7
                                       
GIỮ LÒNG NGAY
Mặc ai ton hót chẳng lo xiêu
Ta nguyện tu tâm giữ hạnh điều
Của lót phẩy tay khi thấy kiểu
Hàng dâng ném thẳng lúc mời chiều
Tránh xơi phở chợ nên không yếu
Quyết chọn cơm nhà dẫu cạn niêu
Lắm đứa chọc quê tung loạn nhiễu
Nghe chi miệng lưỡi tụi dân liều !

              VỀ  QUÊ 

Cuối năm mưa lạnh triền miên
Tìm về viếng mộ tổ tiên ông bà
Dẫu rằng ở tận phương xa
Cùng nhau thăm lại quê nhà tuổi thơ

Hẹn bạn mấy phút tàu chờ
Sân ga Đà Nẵng mưa mờ giăng giăng
Gặp mặt chuyện kể còn hăng
Còi tàu réo gọi hai thằng vẫy đưa. . .

Bên mồ tổ phụ trời mưa
Nén hương đốt mãi vẫn chưa cháy hồng
Xin người trong cõi hư không
Cầu cho con được sống không bệnh tình

Bà con họp mặt linh đình
Chén chú , chén bác chân tình có nhau
Hẹn cùng gặp mặt năm sau
Đi đâu cũng nhớ lo mau kịp về

Chia tay từ biệt làng quê
Cháu con đưa tiễn đề huề đến nơi
Dừng xe dăm phút Huế chơi
Chớp mấy bức ảnh lưu đời mai sau

“LỐI XƯA ” hẹn bạn gặp nhau
Hàn huyên chuyện cũ chờ tàu Nha Trang
Bạn bè danh phận rỡ ràng
Qua từng đứa kể vẻ vang mà mừng . / .

            Quảng Trị cuối năm Mậu Tý



 






Cảm tác một câu chuyện tình

Nhớ thuở chung trường lắm mộng mơ
Phượng hồng ghi dấu chẳng phai mờ
Trao nhau ép kín trong tờ sách
Tình bạn bao mùa đẹp tựa thơ...

Đau lòng gặp phải rủi ro chi
Tú tài năm cuối lại hỏng thi
Mẹ già đau yếu buồn không tiễn
Quân trường Thủ Đức lặng thầm đi.

Chiến sự lan tràn khắp mọi nơi
Theo  mãi hành quân chẳng nghỉ ngơi
Tình cờ ghé lại bên nhà sách
Gặp mẹ con em mới rõ đời...

...

Thống nhất về rồi em lại đi
Theo chồng đất khách có bao khi
Nhớ về  bạn cũ còn hay mất
Giữa  chốn sa trường buổi loạn ly ?

Một chớm thu nào về xóm quê
Giữa vùng sông nước lặng bốn bề
Ghé  cùng cô bạn  bên hàng quán
Uống nước đỡ lòng tiếp bước lê.

Bỗng thấy đầu hè đôi phượng xanh
Còn dăm hoa đỏ nở trên cành
Động lòng nhớ bạn thời xa cũ
Nhặt cánh hoa tàn rơi mỏng manh...

Thơ thẩn bên thềm anh chống nạng
Vô tình lộp cộp chống lần  sang
Người xưa không hẹn mà nay gặp
Bốn mắt nhìn nhau mãi bàng hoàng.

Một thời dĩ vãng lại về nhanh
Bên nhau ôn chuyện thuở đời xanh
Ngậm ngùi hai cảnh đời ngang trái
Từ biệt ra đi mãi chẳng đành.

Biết nói gì đây các bạn ơi !
Nghe qua câu chuyện cứ như rời
Ai xui chinh chiến người ly biệt
Nỡ để tang thương lắm cảnh đời...
                       Võ Làng Trâm
                             








TRANG THƠ HOÀNG TỪ
94/13 Nguyễn Thị Minh Khai NT
Mobilefone 01682342241



                 NGHỈ VUI CHƠI

Công nhân thế giới nghỉ vui chơi
Mồng một tháng năm thật tuyệt vời
Bạn hữu cùng nhau ăn xả láng
Anh em gặp gỡ nhậu tơi bời
Nhật thường vất vả lo mưu sống
Hội, Lễ yên bình hưởng thú đời
Lao động toàn cầu tranh đấu mãi
Ngày làm tám tiếng mọi người ơi!
                                    Hoàng Từ

          TÊN NHÓM BIỂN HẸN

“ BIỂN HẸN”(1) thân yêu quả ngát hương
Bây giờ tên nhóm thật khiêm nhường
Anh em kết lại tình lưu luyến
Bạn hữu bên nhau nghĩa vấn vương
Được gọi nghe sao gây ấn tượng
Xưng danh cảm thấy tạo hơn thường
Đông người lắm ý hay tranh luận
Chấp nhận đa phần đủ tỏ tường 

1 Tên nhóm thi hữu phố biển Nha Trang

                                   
              HÔN EM

Hôn em  đắm đuối đến như ngây
Hôn tóc đen dài lả lướt mây
Hôn má đồng tiền khi tỉnh mộng
Hôn môi ướt mọng lúc mê say
Hôn tay lịch lãm ngày tươi mát
Hôn mắt chia ly buổi đắng cay
Hôn vai trắng nõn nhìn khêu gợi
Hôn ngực căng tròn nhựa sống đầy
                      
                VẪN CHƯA GIÀ
 
Nhân sinh thất thập vẫn chưa già
Các cụ ngày nay đã vượt xa
Tướng mạo nhiều ông trông khỏe khoắn
Hình hài lắm chị nét kiêu sa
Bia ngon cụng cốc vào năm lượt
Rượu tốt nâng ly uống đến ba
Tám chục giờ đây không phải hiếm
Hồn nhiên sống thọ vẹn toàn  gia

               LỚN TỪNG NGÀY

Ba tám năm rồi lắm đổi thay
Non sông  thống nhất lớn từng ngày
Nông thôn đổi mới đường ,trường đủ
Thành phố khác xưa điện, nước đầy
Trồng trọt  sâu rầy đều dập tắt
Chăn nuôi dịch bệnh  trị  tan ngay
Công trình lớn nhỏ thi nhau mọc
Vững bước đi lên thẳng tiến đây



THỐNG NHẤT SƠN HÀ
 
Đất nước Việt Nam đẹp gấm hoa
Ba miền thống nhất một sơn hà
Thanh niên hăng hái tròn công nước
Phụ nữ mê say đảm việc nhà
Biết mấy công trình vang tiếng lớn
Vô vàn sự kiện nỗi danh xa
Dù cho lắm kẻ còn tham nhũng
Vững bước đi lên sẽ vượt qua


              SẮC TÍM

Đứng ngóng bèo tây( 1) tím cả sông
Huế thương áo tím đẹp nao lòng
Bằng lăng, xấu hổ  khoe màu tím
Muống biển, rau lang tím lẫn hồng ( 2)
Bìm tím hoa tươi treo tại lớp
Phong lan bông tím để trong phòng
Cầu vồng nổi trội do màu tím
Sắc tím quanh mi hớp cả hồn

1 Bèo tây hay bèo lục bình
2 Hoa rau muống,hoa muống biển, hoa rau lang màu tím đặc trưng nằm đáy hoa, màu hồng đậm trên cánh hoa.







           
          TIẾNG VE SẦU

Khắp chốn cùng quê quốc gọi hè
Râm ran nhức nhối tiếng sầu ve
Bên em dạo bước mắt quan sát
Hai đứa rong chơi tai lắng nghe
Khúc nhạc đường thôn đầy bóng mát
Lời ca lối xóm rợp cây che
Âm vang để lại bao lưu luyến
Nhớ mãi màu hoa tím dịu khoe

            NHẠC VANG

Nhớ mãi màu hoa tím tặng nàng
Qua bao ngày tháng nặng lòng mang
Em về vẽ lại màu như ý
Anh đến tô thêm sắc giống chang (1)
Trang trí căn phòng trông quý phái
Trình bày buồng ngủ thấy mà sang
Ngâm thơ xướng họa nghe xao xuyến
Rộn rã niềm vui tiếng nhạc vang

             NẰM MƠ

Xa em khó ngủ  lại nằm mơ
Mơ thấy hình ai bóng dáng mờ
Mờ ảo lung linh tà áo trắng
Trắng ngà lả lướt ngực căng nhô
Nhô lên gợi cảm như đang đợi
Đợi đến hôn nhau thỏa mộng chờ
Chờ tiếng con tim rung nhịp đập
Đập dồn tỉnh giấc viết câu thơ

                BẢY MƯƠI TUỔI THỌ    
                               
Mừng anh sắp được bảy mươi rồi          
Tính tháng năm dài trải  khổ ,vui        
Lập nghiệp đôi khi cần gặp thế               
Thành danh lắm lúc phải nhờ thời         
Hồn nhiên tự tại vô tư sống         
Khỏe mạnh an vui hưởng thú đời          
Bạn hữu gần xa năng xướng họa
Giao hòa kết nghĩa đến thăm chơi

Giao hòa kết nghĩa đến thăm chơi
Thế sự hàn huyên chuyện ở đời
Cụng chén mừng reo trùng địa lợi 
Nâng ly hoan hỷ gặp thiên thời
Ai chê, chẳng nghĩ, (1) đừng phiền muộn  
Kẻ trách, không suy, (2) cứ sướng vui
Cuộc sống bao điều ta ước muốn
Cao niên bảy chục cũng hay rồi

          1.     Chẳng nghĩ ngợi, bực tức
          2.     Không suy bì, trách móc

                     DƯỚI BẾN

Dưới bến vào ra những chiếc thuyền
Bầu trời mát dịu én chao nghiêng
Hồ, ao tĩnh lặng sương lan tỏa
Vịnh, phá  thanh bình mây phủ lên
Bầy sáo hót vang khi rạng sáng
Đàn gà cất tiếng lúc tàn đêm (1)
Tinh mơ thức dậy nhìn ra cảng
Chào đón ngày vui được sống yên




                  HẠNH PHÚC TA

( Chào mừng ngày Quốc tế Thiếu nhi 1-6 )

Các cháu thiếu nhi vui hát ca
Năm châu bốn bể đẹp muôn hoa
Mẹ, Cha  dạy dỗ chăm ngoan nhé
Nội, Ngoại khuyên răn học giỏi nha
Đất nước mong chờ xây sự nghiệp
Non sông ước muốn dựng quê nhà
Toàn dân hãy nhớ quan tâm trẻ
Để chúng thành tài hạnh phúc ta

                             
      

                    ỐC VÚ NGON

Tạo hóa sinh ra ốc vú ngon
Màu hồng trơn mịn thịt hơi dòn
Tay sờ sảng khoái nơi căng mọng
Miệng mút say sưa chỗ  nhú non
Bọn trẻ ham mê quên mệt nhọc
Người già thích thú mất buồn hon(1)
Anh em thưởng thức nhiều không chán
Đến lúc lâu dùng nhớ hoảng hồn
                      
             1.     Mất hết buồn phiền, héo hon






                  LÀM ĐIỀU THIỆN       
  
Lắm kẻ điều hay nói rất thông
Nhưng mà hành động giá bằng không
“Ghen ăn” nói xấu hay thành dở
“Tức ở”làm càn thẳng hóa cong
Độc ác lọc lừa rồi sẽ thấy
Gian ngoan xảo trá cứ  mà trông
Khi còn được sống làm điều thiện
Đến lúc quy tiên hưởng cõi bồng

                 SẼ KHÔNG HỜ

Lâu nay “ Biển Hẹn “ ít làm thơ
Võ trưởng băn khoăn rõ bất ngờ
Trống vắng do thuyền không xuống bến
Đông vui bởi bạn có trên bờ
Văn chương lắm lúc lời tuôn chảy
Ngữ nghĩa nhiều khi ý cứng ơ
Xướng họa đề tài nay hụt hẩng
Đang chờ mở cửa sẽ không hờ

               TRONG TÔI

Ngực nở tròn căng gợi cảm mời        
Nhìn em khát vọng mãi trong tôi
Đôi môi đỏ mọng trông duyên dáng
Cặp mắt huyền đen thấy rạng ngời        
Tóc xõa ngang vai, thân quyến rũ             
Áo dài sau gót, dáng xinh tươi              
Đêm nằm trằn trọc bao nhung nhớ        
Ước được bên nhau kết lứa đôi

                  THẮM TƯƠI HỒNG

Già rồi chớ để não ngồi không
Xướng họa giao lưu thấy ấm lòng
Bạn hữu thăm nhau vui biết mấy
Anh em qua lại thỏa chờ mong
Đời người lắm lúc tìm đồng lẻ
Cuộc sống nhiều khi kiếm gạo đong
Ngữ nghĩa văn chương vui biết mấy
Vần thơ đối đáp thắm tươi hồng
                                
                 THÚ VUI CHƠI

Đường thi xướng họa thú vui chơi
Chén rượu bên nhau sướng nhất đời
Bốn biển anh em thêm một  tiếng
Năm châu bạn hữu góp vài  lời
Hân hoan trao đổi vần thơ đẹp
Khoan khoái giao hòa khúc nhạc tươi
Cuộc sống muôn màu không  giới hạn
Tình người rộng mở tận chân trời     
                 TÌNH TA

Thu về mượn bút viết bài thơ
Gửi đến người thương nỗi mộng mơ
Chốn ấy bao ngày luôn ngóng đợi
Nơi đây năm tháng cứ trông chờ
Sầu đông (1) trổ nụ lòng xao xuyến
Phượng vĩ rời cành dạ ngẩn ngơ
Nước mắt buồn rơi nào có biết
Tình ta thắm mãi chẳng phai mờ
                                   
  1. Có nơi gọi Sầu đâu, thầu đâu, cây xoan

                  LẤY LÀM ĐẦU

Ngày vui Quốc Khánh dạo về đâu?
Xuống phố rong chơi bỏ trống lầu
Dân thợ được xưởng vui biết mấy
Nhà nông có ruộng hết  buồn sầu
Anh em mến nhạc ca vài khúc
Bạn hữu yêu thơ xướng mấy câu
Hạnh phúc nào bằng mình độc lập
Ngàn năm giữ nước lấy làm đầu
                                  Hoàng Từ











   TRANG THƠ NGỌC ẨN NHI HUYỀN 
                   582/18 Lê Hồng Phong TP NT.
                                      ĐT: 058.3885043

              DUYÊN THƠ
          (Thuận Nghịch Độc)

Đọc xuôi:
Duyên thơ lúc đến thật đâu ngờ
Nhận được bài trao họa tứ thơ
Quyên gọi nam phương còn ngóng đợi
Nhạn kêu bắc hướng mãi trông chờ
Thuyền văn tải ý vầy duyên vọng
Bến mộng ươm mầm kết nghĩa mơ
Hiên vắng chiều thu vườn lộng gió
Nghiêng chao bút ngọc, tiếng ai hò.

Bài Đọc ngược
Hò ai tiếng ngọc bút chao nghiêng
Gió lộng vườn thu chiều vắng hiên
Mơ nghĩa kết mầm ươm mộng bến
Vọng duyên vầy ý tải văn thuyền
Chờ trông mãi hướng Bắc kêu Nhạn
Đợi ngóng còn phương Nam gọi Quyên
Thơ tứ họa trao bài được nhận
Ngờ đâu thật đến lúc thơ duyên.

                      Ngọc Ẩn-Nhi Huyền



           CÒN ĐỌNG Ý THƠ
      
Thao thức đêm hè đọng ý thơ
Vầng Dương- bóng Nguyệt vẫn chưa mờ
Thoảng nghe gió sớm xao cành trúc
Văng vẳng đàn khuya dạo tiếng tơ
Khúc nhạc bổng trầm thêm nỗi nhớ
Lời thơ khắc họa  dệt hoài mơ
Nước non ngàn dặm tình  xa cách
Thân hữu bốn phương – vẫn đợi chờ.
                       Hạ  20-6-2013

   
         BA ĐÌNH VANG TIẾNG BÁC
         (Kỷ Niệm Ngày CM.Tháng, Quốc Khánh 2/9)
         (Thể điệu Bài  Chòi Dân Ca miền Trung)  

Nói Lối:
   -Từ đất nước mắc vong nô lệ
    Mấy ngàn năm bị đô hộ ngoại bang
    Bị  gông xiềng của đế quốc sài lang
    Bởi phong kiến thực dân đầy áp bức….
Vô Bài Chòi:
  -Ngày hai tháng chín bốn lăm, tại Ba Đình vang tiếng Bác….  đọc bản Tuyên Ngôn Độc Lập nước Nam….. nhà…           
-Chào mừng Quốc Khánh nước ta                                     
Ngày hai tháng chín cờ  hoa rực trời.
     Toàn dân nhớ Bác, Bác ơi
     Nhờ công ơn Bác,cuộc đời đổi thay.
Ngày xưa dân tộc bị đọa đày
Thực dân áp bức bao ngày lầm than.
Mười chín tháng tám mỡ màng
Toàn dân đứng dậy đập tan quân thù.
Căm hờn vong quốc ngàn thu
Tinh thần quật khởi giặc thù vỡ tan
Cha anh lớp lớp hàng hàng
Tầm vông giáo mác, rập ràng tiến binh
Lật đổ phong kiến bù nhìn
Vua, quan, xâm lược, khiếp kinh giao quyền
Mừng nay, nước thịnh nhà yên
Nhân dân làm chủ chính quyền về ta.
Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa
Khai sinh chính thể, muôn nhà mừng vui.
Rạng ngời Cách Mạng Mùa Thu
Non sông thoát cảnh mây mù từ dây
Làm sao quên được ngày này
Việt Nam đất  nước dựng xây huy hoàng
Là ngày lịch sử sang trang
Thôn quê thành thị ngập tràn niềm vui
Toàn dân nhớ mãi ơn người                              
Công ơn Đảng, Bác, đời đời….
                                           đời đời không quên./.    
                                                           

       LỜI BÁC “TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP”

Lời Bác “Tuyên Ngôn” với mọi người
“Ba Đình” còn vọng mãi không vơi
Ngày hai tháng chín, vang sông núi
Tháng tám bốn lăm,  dội đất trời
Giáo mác tầm vông, từ vạn nẻo
Tinh thần quật khởi, khắp muôn nơi
Đuổi loài Phát xít –trừ xâm lược
Dân tộc Việt nam, quyết đổi đời.                     
                              Tháng 9/2013
       NÒI GIỐNG VIỆT NAM 
Họa : Bài: Tổ Quốc của Phạm Đình Đoàn

Con Hồng Cháu Lạc -Viêt Nam ta
Xã tắc trường tồn vang khúc ca
Chữ S hình dài như thước ngọc
Trường Sơn Đông hải tợ thoi ngà
Ông cha Biển đảo gìn bờ cõi
Con cháu thời nay giữ nước nhà
Truyền thống bao đời luôn nối chí
Anh hùng Tuấn kiêt,nở như hoa.
              
     BÔNG HỒNG CÀI ÁO
                    
Đại Lễ “VU LAN” -bạn nhớ không !
Kính dâng Cha Mẹ “Đóa hoa Hồng”
"Ba năm bú mốm" như trời biển
"Chín tháng mang thai" tựa núi sông.
Hôm sớm tảo tần, lo dưới chợ
Dầm mưa dải nắng liệu trên đồng
Khi đàn con lớn,  Mẹ Cha mất..,.
Hiếu đạo chưa đền  -được tấc công .!!!                   
                           Mùa Vu Lan 2013.

        QUẢ TIM BẤT DIỆT

Phật pháp Hoằng khai tịnh độ thiền
Xuất trần tranh đấu lửa Tây thiên
"Thích Ca" đắc đạo  thân duy ngã
"Quảng Đức" Hỏa thiêu "TIM"vẹn nguyên
Đức hạnh Từ bi -không tọa thị
Tự do Bác ái -chẳng điềm nhiên
Chơn Tâm Bồ Tát còn lưu mãi
Giải thoát chúng sinh thoát xích xiềng.

     QUẢ PHỤ THĂM CHỒNG

Chiến chinh tàn khốc -vợ xa chồng
Lửa hận còn đây dạ nấu nung
Anh đã hy sinh tròn nghĩa cả
Chị vì con trẻ vẹn tình lòng
Rơi hàng châu lệ thăm phần mộ
Thắp nén hương trầm bớt nhớ mong
Mãi mãi! hằng năm vào tháng Bảy        (27-7)
Nghĩa Trang Liệt Sỹ - mắt tuôn giòng..../.

             THẢM CẢNH THIÊN TAI

Vừa tan bão trước, bão sau về !
Thảm cảnh Thiên tai, tỉnh đến quê
Lũ quét đất trôi, nhà sụp đổ
Mưa to núi lở, nước tràn trề
Giao thông ách tắc, hư đường bộ
Nông nghiệp mất mùa, sạt vỡ đê
Thảm họa đồng bào nơi hướng bắc
Đau lòng chia xót, dạ còn tê…
                              7-8-2013
 CHÀO ĐÓN FESTIVAL BIỂN 2013.
  
Kìa ! Fes ti val đã đến rồi
Nha Thành du khách đến thăm chơi
Trời thanh gió nhẹ bờ êm dịu
Biển hạ sóng im bến tuyệt vời
Lộng lẫy sắc màu vui nhảy múa
Tưng bừng hoa biển đẹp đua bơi
Rộn ràng nao nức ngày khai hội
Thơ nhạc đèn hoa –phố rạng ngời.
                           NT:7-6-2013.
                
       VẮNG TRÔNG TIN NHẠN

Biển Hẹn chiều nay sóng vỗ bờ
Trông chừng cánh nhạn vắng tin thơ
Nắng vàng hoe mắt thuyền chưa đến
Cát trắng gìn chân bến mãi chờ
Tiếng sáo diều bay trêu mộng tưởng
Lời chim én lượn gợi hồn mơ
Ai xui tiếng cuốc -Hè kêu bạn
Để nỗi "lời Ve" dạ thẩn thờ.
                                 28-6-2013

                
SANG HẠ 
                   
Xuân đi, Hạ lại, đến nơi rồi
Chầm chậm “Thu vàng” ngại lá rơi
Mạch bút còn vương, hình Nguyệt rạng
Lời thơ vẫn đọng, ánh Dương ngời
Kỳ hoa dị thảo, vui nhìn ngắm
Thắng cảnh danh lam, thích dạo chơi
”Ba vạn sáu ngàn ngày”được mấy?
Nhịp tim còn đập -vẫn yêu đời.
                                                                              
        BỨC HỌA TRƯA HÈ

Vang vang tiếng Cuốc gọi trưa hè
“Kà kịt” đung đưa chiếc chõng tre
Khua động mái chèo hình bến nước
Chập chờn giấc điệp cảnh vườn quê
Đồng trên khói rạ hương ngào ngạt
Ruộng dưới mạ non ngắm mãi mê
Hơi nước mát lòng –mương thủy lợi
Lâng lâng chờ đợi  - gió đông về.
                                    30-5-2013

               CUỐC GỌI BÁO HÈ

Tiếng Cuốc lẻ đôi  -gọi báo hè
Sân trường phượng thắm đợi lời Ve !
Cành Tùng vi vút  lời đây nhắn
Cụm Liễu im lìm tiếng đó nhe
Giữa tháng hạ hồng hình Trăng rạng
Trong mùa thu tím bóng mây che
Gió chiều sóng nhẹ vờn chim én
“Biển Hẹn” thì thầm  -bạn có nghe ?.
                                 01-6-2013
              BẾN ĐÒ CHIỀU

Dương tà rọi bóng  -gặp đò ngang
Sóng gợn lung linh giọt nắng vàng
Văng vẳng  lời thơ gieo nghĩa nhớ
Bổng  trầm tiếng nhạc gợi tình mang
Thuyền về còn nhớ, bờ tre xóm ?
Bến đợi nào quên, bãi cát làng !
Thi khách bồi hồi, cơn ác lặng
Hằng Nga tỏ dạng, buổi hè sang.
                          Cuối Hạ/2013.

               THU MỜ….

Ngơ tình vì bỡi nghĩa tình ngơ
Chờ hạ sang thu hết hạ chờ
Bút nợ tám câu thêu nợ bút
Thơ tình bảy chữ dệt tình thơ
Ước ao nào đặng mà ao ước
Mơ mộng đâu thành cứ mộng mơ
Bến đợi thuyền về luôn đợi bến
Mờ thu bóng nguyệt gió thu mờ                 
              TÌNH THU.

Mây tím giăng giăng ngập lối chiều
Cánh buồm ngư phủ gió liu xiêu
Thân Tùng  thổn thức khi giông bão
Vóc Liễu  lao xao  lúc rán điều
Nước gợn Hồ Tây, lời én gọi
Sóng vờn Biển Bắc, giọng oanh kêu
Vẵng nghe tiếng Nhạn, trong đêm vắng
Mạch bút Tình Thu –gợi nhớ nhiều.
                                          6-8-2013     
           CHÀNG THƠ

Lơ lơ lững thững giống người khờ
Mặt mũi lờ đờ cứ vẫn vơ
Lắm lúc gật gù như ngái ngủ
Nhiều khi lẳm bẳm tựa nằm mơ
Vỗ đùi đứng dậy đề câu phú
So vế nằm rung họa ý thơ
Cơm dọn lên bàn, chờ để nguội
Đêm nằm vợ hỏi  -lại làm ngơ.!!.

             CÒN TIẾC CỦA ĐỜI
          (Gửi tặng Các Lão Nam)

Tuổi ngoại bảy mươi –tiếc của đời
Món ngon mới lạ khắp nhiều nơi
Tôm, Cua, thịt sống, hàng chào bán
Mì phở  cá tươi, quán đón mời
Cũng muốn “hàm” trên nhai thỏa chí
Ngặt vì “Nếu” dưới nuốt không vơi
Lơ ngơ lếu láo, đành ậm ực
Các lão nhà ta  -trách đất trời.

Các lão nhà ta  -trách đất trời
Than dài thở ngắn hỡi ai ơi!
Răng lay gối mõi, nhìn còn thích
Múa miệng khua môi, gọi hết thời
Khang Dược thần y, không phát vốn
Nhân Sâm đại bổ, chẳng sinh lời
Than phiền chửi “hắn”đồ vô dụng
Ăn chẳng biết ngon – phí của đời. !!.
                                                        
         CHƠI CHIM

Cô Chín, chơi chim -chỉ chực Chàng
Cu cườm, cứng cổ chọi chan chan
Chú Công, cặm cụi chê cười cợtp
Cậu Cú, cứ coi chẳng chịu can
Cà Cưởng, chập chờn còn cằn cựa
Chích Chòe, co cẳn chạy cua càn
Chiều chiều cắp chạn, còn chưa chán
Chà Chiện, cà cưa -chị "cắt" choàng.
                              Ngọc Ẩn Nhi Huyền
(Vì đây là Dạng Thơ Vui, nên NÂNH. hơi tếu một chút,  mà có như vậy mới Cấu tứ hết 56 từ C thực dụng.  Mong quý bạn thông cảm cho.


       HOA TÀN” SAO GỌI “THÊM TƯƠI” ?
              (Khoán Thủ Thơ Kiều. Câu: 3123)
*
Hoa tàn, còn gọi thêm tươi ?
Tàn phai nhan sắc “Hoa người” xác xơ
  khen tươi thắm bao giờ !
Lại lời ca ngợi câu thơ ngọt ngào
Thêm cho Kiều, vẽ thanh cao
Tươi màu son phấn, má đào héo hon
Trăng  chếch bóng đầu non
Tàn thì nguyệt khuyết, đâu còn sáng trong
sao chẳng giữ tấc lòng
Lại lừa “nguyện ước thề non” lỗi niềm
Hơn gì “lá gió cành chim” (1)
Mười lăm năm, dập liễu nổi chìm “lầu xanh” (2)
Rằm  qua, trăng tỏ gió thanh
Xưa tròn, nay khuyết, ô danh, thế mà….

      TRÔNG CHỪNG BÓNG NGUYỆT
                Họa: “Hương Tóc Nguyệt”

Tay vin cành Quế, nhìn “Cung Quảng”
Mới biết bên Đa, Cuội cận Hằng
Muốn được cùng Trăng vui biển hẹn
Ta cùng tay nắm, dạo vườn xuân.

Nào phải tiền căn tu lộn kiếp
Vầng Trăng lờ lửng bóng thu hồ
Nghiêng chao cành Trúc hồn  ngơ ngẩn
“Lưu,Nguyễn Đào Nguyên” lạc cõi mơ.

Nắng hạ mưa thu xót dạ ta
Thuyền như tách bến vội lìa xa
Để Quyên lẻ bạn buồn Dương xế
Thao thức năm canh ngắm Nguyệt tà.

Xuân qua hạ vãng bặc thời gian
Vi vút thông reo giữa núi ngàn
Mây tím che trăng buồn ảm đạm
Cuối mùa phượng vỹ ngóng phong vân.

Những tưởng Hạ về gần bóng Nguyệt
Nào hay Thu đến vắng nàng Hằng
Thơ đề mấy đoạn, hoài nhân ảnh
Giấc điệp mơ màng-Trăng hỡi Trăng.!!.

                   THU BUỒN

Thu buồn, bên tách cà phê
Nhìn chòm mây tím tái tê tình đời
Vầng dương đã xế lưng trời
Vẳng nghe tiếng nhạn, buồn ơi! đêm nào
Sóng chiều "Biển Hẹn" dâng cào
"Bốn Mùa" heo hắt dạ nào làm vui
Mơ màng khóe mắt làn môi
Đóa hoa Lan tím, tim tôi chẳng hờ
Cành xuân ai bẻ bao giờ
"Hương Xưa"còn đọng đến giờ vang âm
Lặng nhìn hai chữ tình câm
Cho Duyên tri ngộ -ước thầm vào tay...


                PHONG LAN BỀN CÁNH

Tiếc vì nắng hạ đà phai
Giọt sương còn đọng nguyệt đài “Phong lan”
Thu Ơi! đừng vội lá vàng
Để ta ngắm đóa Hồng Lan, dưới trần .

Trăm hoa khoe sắc, vội tàn
"Phong Lan" bền cánh sắc càng khó phai
Lời thơ hỏi liễu chương Đài
Cành hoa còn đó, hay ai bẻ rồi?
Trăm năm còn lại gì đâu !
Gửi thương, trút nhớ, bỏ sầu thay vui
Thuyền tình bến ngược bến xuôi
Tâm đầu ý hiệp, đẹp đôi châu trần.

Nhìn hoa sắc thắm chưa tàn
Phải chắng số phận “Phong lan” đơn cành
Cội không đất, thân vẫn xanh
Hoa bền nhụy thắm, cho anh vịn nào…!

            VU LAN DÂNG ĐÓA SEN HỒNG
              (Nhân Ngày Đại Lễ Vu Lan  2557)

“Vu lan” dâng đóa Sen hồng
Gọi là Báo Hiếu, tất lòng của con.
Dù cho sông cạn núi mòn
Công ơn Hiền mẫu keo sơn suốt đời.

Ru con tiếng mẹ một thời
Ầu ơ! Mẹ hát những lời dịu êm
Từ bồng ẵm , đến hoa niên
Mẹ là Tiên mẫu, giữa đêm trăng rằm
Dù hoa khoe sắc vẫn tàn
Tấm lòng của mẹ muôn vàng chẳng phai
Đường đời nhiều bước chông gai
Tảo tần hôm sớm nắng mưa đâu sờn
Chưa tròn báo đáp công ơn
“Sanh ly, tử biệt” nguồn cơn lệ tràn
Nhân ngày Đại Lễ “Vu Lan”
Cầu xin Phật, pháp độ an Mẹ hiền
Hương hồn mẹ, chốn “Cửu tuyền”
Suối vàng thanh thoát, khỏi miền trầm luân.
               Mùa VU LAN Báo Hiếu- 2013
                     Ngọc Ẩn Nhi Huyền


TRANG THƠ  CA DAO
cadaoph@gmail.com
Số 10 Lê Thánh Tôn . Nha Trang
Mobilefone 0125 9191 589




           MẶC TRẦM RẺO CAO

Lặng giữa miền khuya lặng tiếng lòng
Bập bùng ánh lửa cõi mênh mông
Đầu truông nai tát miền sương lạnh
Bên suối thỏ đùa áng nguyệt trong
Khúc gió ngân sầu duyên trắc trở
Trăng ngàn đổ buốt phận long đong
Chênh vênh tiếng vượn gieo thương nhớ
Rưng rức thung sâu lạc giấc nồng

                 NGUYỆT

Nguyệt thả muôn tơ tỏa mái lầu
Nguyệt lồng dáng Nguyệt tỏa về đâu
Sao khuya lấp lánh sao ngời tỏ
Biển sớm mênh mang biển kín sầu
Bến vắng vắng tin ngoài ải nhạn
Phòng côi côi giấc giữa mùa ngâu
Tà trăng nhuốm bạc màu năm tháng
Bóng thỏ sương pha sắc nhạt nhàu

               RIÊNG KHÚC TƠ LÒNG
                     ( Đường luật - Thủ vĩ ngâm )

Nguyệt đổ tơ sầu nguyệt với ta
Hồn hoa lệ đẫm buốt trăng tà
Cung gieo thương nhớ cung buồn lạnh
Phím rót mong chờ phím vắng xa
Nhạt gánh tình nồng treo bến đợi
Úa miền xuân thắm gọi ngày qua
Chuông giăng sợi rối bờ trầm mặc
Nguyệt đổ tơ sầu nguyệt với ta

                   
NGUYỆT TẬN

Tóc liễu rơi nghiêng lối – lối  ấy
Thả sầu bóng thỏ sắc hoang hanh
Luống chiều trăng xõa tà mờ nhạt
Nhánh mộng đêm khan giấc ngọt lành
Ém chặt  nỗi đau trong lá biếc
Vo tròn duyên lỗi giữa bờ xanh
Phiến băng tâm níu bờ nguồn cội
Đá tạc hình - thương phận mỏng manh

          BÊN NGUỒN TỊNH AN
                   ( Bằng trắc nhất vận)

Hòa nhịp phách sênh rộn suối ngà
Tơ trời áo mỏng áng mây sa
Chuốt đàn nước khỏa dòng thư thả
Đệm sáo chuồn rung cánh mượt mà
 Ngày chạm môi hôn - hôn bóng lá
Chiều đưa bến mộng - mộng gương nga
Ngược xuôi  thực  ảo trôi miền lạ
Nhẹ nhõm hiên đời lộng khúc ca

               DẤU NGHÌN TRÙNG

Thu trải hương nồng gọi nắng lên
Bến mơ lỗi hẹn, bến mơ quên
Tình sầu, tình lỡ, tình gieo lạnh
Mộng khuất, mộng hờn, mộng rẽ êm
Ngóng nhạn, nhạn xa, mờ bóng thỏ
Vọng người, người vắng, lặng tâm thiền
Cúc xưa sỏi đá giăng tơ nhện
Khép lối phượng đài sống mặc nhiên

                      KHẮC KHOẢI

Mành thỏ giăng tơ đẫm ngọt ngào
Trơ sầu bến vắng lạnh ngàn sao
Gió thương tiếng cuốc thương câu đợi
Nguyệt ghẹo cánh chuồn ghẹo sóng chao
Lưng lửng ấm trà, trà chẳng mấy
Vợi vơi chén rượu, rượu là bao
Đêm tàn đối ảnh trăng treo lộng
Nhớ khúc thiên thai  lạc cõi nào

                        TỰ TẠI

Trọn kiếp nhân sinh tựa ván bài
Vui buồn tục lụy gắng chia hai
Không lo mưu kế tìm danh vọng
Chẳng vôị bon chen kiếm lộc tài
Thoát chốn u mê luôn hỉ xả
Rèn tâm trong sáng chẳng bi hoài
Nợ đơì quẳng gánh bay cùng gió
Chuốt khúc an vui với nguyệt đài



PHIẾN BĂNG TRINH

Miền trăng một bóng vóc hao gầy
Xót mảnh buồm duyên phận đắng cay
Xa thủy triều dâng bờ cát đọng
Lìa miền xuân đổ giấc nồng say
Nắng đưa lối ngọt đưa tơ thắm
Liễu khép dây hồng khép gió lay
Ngõ chợ xôn xao theo bến mộng
 Con thuyền một chốn cũng không thay

                   THIỀN
         Kính tặng Thầy Thích Như Hoằng
Nhật tụng Nam Mô quyện khói hương
Hai bờ hư thực lẽ vô thường
Con thuyền Bát Nhã trăm dòng biển
Bờ bến Chân Như vạn nẻo đường
Ngũ  uẩn Vô vi tâm chứng ngộ
Lục căn Vô ngã trí minh tường
Tô Rô Tất Lỵ câu tâm niệm
Sắc Sắc Không Không pháp diệu trường

                   CHỐN TỊNH YÊN

Thiên Tứ chuông ngân ấm cõi lòng
Vô thường nở đóa trắng như  bông
Câu kinh níu gót người phiêu bạt
Bài kệ bình tâm khách má hồng
An lạc vĩnh hằng hòa sóng nước
Khổ phiền tục lụy gửi dòng sông
Cuộc đời như hạt sương vô ngã
Quẳng gánh ưu tư ngọt giấc nồng


                 XUÂN CHÍN

Mưa rơi đọng lại giọt mềm
Đông rơi gờn gợn bên thềm lá bay
Nắng rơi đọng lại  mơ đầy
Em tôi bên cửa vóc gầy cung tơ       

Xuân về chín nẻo hương mơ
Ngọt nồng mái tóc ngát bờ gió thơm
Mùa xa gội ướt mắt đêm
Xuân về em nhé chín mềm tay thon

Nửa bờ vui đó thật tròn
Ươm vàng mật ngọt cỏ non vui đùa
Khúc chiều xoa dịu cơn mưa
Thơm  mùa xuân chín song thưa nồng nàn
Cười vui, em nhé, mùa sang
Nụ hồng tươi thắm mộng vàng tròn môi

          HẠC VÀNG . . . MÙA TRĂNG LỖI

Khẽ đôi cánh nhỏ liêu xiêu
Hạc đưa nỗi nhớ đìu hiu lối mòn
Khúc đàn khuyên nốt nhạc son
Vàng se giấc mộng trăng non phiêu bồng
Hạc về mái cũ rêu phong
Nốt thăng nốt giáng lắng trong mơ hồ
Cung thương lối ngọ hong khô
Giấu hờn trăng gởi góc hồ duyên tơ
Hạc nhẹ cánh, lạc giấc mơ
Trăng vàng sợi lỗi bơ vơ gót ngà
Dòng trăng in bóng xót xa
Hư không tiếng hạc, nguyệt tà hoang liêu....

                     XUÂN KHƠI VƠI

Xuân trở lại, vàng trăng ngày cũ
Hồi chuông ngân thánh thiện  bên đời
Ngày bỗng  rối, hương xưa che phủ
 Ngơ ngác hồn - kỷ niệm mù khơi !

Vần thơ lạc  đêm xuân lẻ bóng ,
Khúc mơ hoa lỡ nhịp cung đàn
 Đông đã cạn áo len đan  mỏng ,
Người có về  kịp tiết xuân sang ?

Ngày chưa tắt,  sương buông gờn gợn
Bông cải bay  gió ủ hương nồng
Kỷ niệm đó trơ chiều  mộng tưởng
 Gói vào hồn  giấc  lạnh tàn đông !

Xuân vén mộng vết trầm  lăn vội
Lối cỏ hồng trổ nhánh  chờ nhau
Chót mùa xưa  thẳm hồn đá cuội
Xuân ơi xuân,  tóc úa trên đầu !

             BẤT CHỢ NGÀY MƯA

Ngày đã cạn
Lang thang
phía hoàng hôn tím ngát
Hạt vàng phai
mờ nhạt phiến mơ nồng
Ngày bất chợt
rơi bên lề khoảnh khắc mưa giông
Rụng xuống đáy chiều
Xuân đan miền mộng thắm
Không đủ ấm
rẻo hồn xưa môi ngậm
đẫm hiên lòng bất chợt một cơn mưa
Ngửa bàn tay
Thầm đếm nụ hồng xưa
Mười ngón nhỏ khẳng khiu
Miền bể dâu chua chát
Vén tà trăng
Nấp cơn mưa nặng hạt
Gió xõa tà lận đận bến phù du
Ngày mỏng tang vạt sương khói sa mù
Lời đồng vọng
Tím rẻo chiều
…ngày khát..
Vá víu chi
chút mảng thừa duyên cạn
Buông xuôi tay
gieo khúc hát
trôi chiều…

          VÔ TÌNH SẮC TÍM

Ngày bâng khuâng
  loang dài sắc tím
Đẫm chút thương, chút nhớ
 Gót  ngà
Mùa xuân
Xanh  cõi ta bà
Câu kinh nhật tụng
Nắng già vô ưu

Chéo áo tím
Vô ngôn – xuôi phận
Bến đò ngang  bước sóng lãng du
Ngày hong nắng
Gió hong tình
Lận đận
Định mệnh nào
Trói buộc
Áng  trăng ru

Đâu vĩnh cữu?
Hồng trần -  cõi mộng!
Gờ thời gian
chen kín lá ngô đồng
Hư và thực
Ngày vô tình-Khoảng trống
Sóng bạc đầu
Chiều
 lạc lối
 hư không...

                 TÓC NGUYỆT

Hương tóc gieo mùa trăng hạ ấm
Nguyệt hồ mộng trải sóng ru êm
Đường trăng môi ngát hương hồng thắm
Thoảng gió vương thơm nhẹ gót thềm

Tóc trăng ngọt lựng hương chùm kết
Thấm đẫm hoa cau sợi mượt mà
Hương me thơm ngát tay tơ dệt
Thơm bưởi đang mùa vỡ cánh sa

Xõa mái huyền mây soi bến vắng
Bờ trăng lấp lánh bóng vô thường
Mi ngoan khép nhẹ mềm đêm trắng
Nhạc vọng lưng trời: Say ...Tóc… Hương...


            SAY HƯƠNG TÓC

Ơi trăng, ơi trăng, ơi trăng!
Ngọn tóc em buông lơi cung Hằng
Bờ vai đẫm mộng hương chùm kết
Đong đưa mùa thương đang Xuân.

Em đan sợi gió hong tiền kiếp
Xõa lọn tơ trăng xuống nguyệt hồ
Mặt nước chao nghiêng ta lãng đãng
Khói sương vào tận cõi huyền mơ.

Đường trăng mây ướp dậy lòng ta
Em bềnh bồng gần, lãng đãng xa
Khỏa nước tìm trăng vuốt hương tóc
Lạnh buốt tay khua sóng nguyệt tà.

Em ru ta tóc mượt thời gian
Em lao xao xô nghiêng mây ngàn
Hương tóc xõa say tình chếnh choáng
Bận lòng chi mộng thực phân vân.

Ta uống trăng tan hương tóc nguyệt
Ta say túy lúy sóng cung Hằng
Nửa đêm thức giấc tràn cô tịch
Thầm gọi em: trăng ơi trăng!

                CHIÊM BAO

 Chiêm bao... Một giấc chiêm bao trôi cùng con sóng biển
Cơn mưa bỗng về, bỗng đem lại một giấc chiêm bao đầy nhớ nhung tha thiết với sóng biển thật mềm
Mưa ơi, biển ơi, hồn hoa rơi da diết ... một chút se se , một chút hanh hao bỗng chao nghiêng đất trời đang ngập sóng trùng khơi.
Một cõi mơ riêng đang nhẹ gót bên đời, lời ai đó vẫn còn văng vẳng chốn xa xôi, và đêm bỗng vắng vẻ, khiến lối mơ hững hờ che bến mộng.
Hư không, đưa tay với hư không, đưa tay ôm lấy mộng ngàn trùng
Một khoảng trống chỉ vọng lời chuông ngân nga trong trầm hương nghi ngút khói
Chờ đợi, chờ đợi rồi không biết đôi tay có mỏi, miền xưa có về đan kín giấc mơ hoang
Cuối ngõ chiêm bao, chiêm bao ơi
Xuân sao lâu về để mưa không đậu bến đa đoan, xin hãy mở toang cửa đón nụ mầm tươi sáng.
Cuối ngõ chiêm bao, cuối ngõ ngọt ngào , bờ biển mộng với vầng hồng xin hãy rạng,
Cuối ngõ chiêm bao, biển ơi mong bình mình thắp sáng, nắng đậu tay mềm cho mắt biếc nảy lộc vui...


               HOA TRẮNG HIÊN LÒNG

Nó yêu trăng .
Nhưng không yêu cái nét tròn vành vạnh, không yêu giải sáng lung linh , lóng lánh trải xuống trần gian đêm rằm mà yêu vành trăng khuyết nhàn nhạt treo lơ lửng triền non của giữa khuya tĩnh mịch
Nó không biết vì sao nó như thế. Nó không biết tại sao nó lại yêu sự yên lặng trong ánh sáng ảo mờ đến rong rêu, đến mơ hồ , đến chênh chao ấy . Đêm yên lặng hư vô đến nỗi một chiếc lá chao nghiêng cũng khiến mọi thứ xôn xao vòng sóng lại thu hút nó đến lạ lùng !
Bạn bè bảo nó khùng . Tự nhiên nửa đêm mà đứng đó ngắm trăng không phải là  ma xó thì cũng là kẻ mộng du ! Nó cười một mình . Vâng , có lẽ nó là như thế thật ! Mà nó là ma xó hay kẻ mộng du đây? 
Tâm linh nó bị hút theo làn ánh sáng rót mờ mờ hiu hắt như nước mắt phảng phất nét bi thương. Chung quanh nó bỗng  mộng, bỗng thơ,  bỗng sóng biển, bỗng thủy triều dâng lên, cao lên …sương khói … Tâm hồn nó bay lên ngân ngân cùng giải ngân hà trinh bạch, chìm đắm và lạc loài theo phiến lụa giăng giăng…
Nó bỗng thấy nó giàu có. Miền trăng khuya lúc này là của riêng nó. Trăng của nó không huyền diệu, thần tiên như của Hàn Mạc Tử, không tâm tình như Xuân Diệu. Mà trăng của nó là một thế giới khác, một sự vô thức đến kì quặc, đến chập chờn . Nó tự do thả hồn theo trăng trong tưởng tượng, tha hồ đi từ chỗ thực đến chỗ hư trong thế giới đêm khuya huyền hoặc ấy .
Nó như vụt thoát khỏi thế giới nó đang sống, thoát khỏi mọi sự quen thuộc chung quanh để bước vào một tinh cầu tách biệt. Trong miền sáng nhạt nhòa ấy, trong miền đêm cô liêu ấy,  nó lặng yên lắng nghe từng chiếc lá rơi trên bờ cỏ , ngắm hàng cây đứng hững hờ quanh nó buồn như những nàng cung nữ cô đơn trong cung cấm ngày xưa, ngắm những đóa phù dung nở trắng như linh hồn của một người còn rất trẻ
Kìa, hình như có bước chân ai đi xa vắng đàng kia? Hay đó chỉ là ngọn gió thoảng mong manh? Hay đó chỉ là sự tưởng tượng của nó về dư âm của ngày xưa cũ?
Chao ơi, trong vùng sáng của trăng, hồn nó lặng buồn vì nó không biết tìm đâu để tựa , không biết tìm đâu để đợi, để chờ, nó lang thang, lang thang trong bến bờ vô thức…
Nó nhớ
Nó nhớ mùa trăng xưa. Nhớ đến chênh chao miền cúc tím, nhớ đến nồng nàn giọt sương đêm, mắt nó buồn như mặt nước hồ thu xanh xao với con đường ngập xác lá vàng thu hiu hắt. Nó lang thang đi tìm : đây rồi vườn hoa cũ , đây rồi thoảng hương  xưa, và đây lối sỏi đầy rêu phủ, đây cánh hoa buồn …
Trăng … cái thế giới của riêng nó chợt vỡ òa, đổ gục !
Mảnh trăng khuya ghim vào lồng ngực đến buốt giá, lạnh lùng!
Thôi ! Thôi ! Xin từ giã. Từ giã  vàng trăng khuya mộng ảo, từ giã nét duyên xưa
Xin  khép lại những mộng hiền, khép lại nẻo hiên lòng bởi tim nó hiện giờ đang nở quá nhiều bông hoa trắng !

                      NỢ VỚI TRĂM NĂM

Mỗi ngày trôi qua, một nỗi bâng khuâng dịu vợi trong tâm hồn
 Mỗi ngày trôi qua, nỗi khắc khoải tâm tư in đậm nét
Mỗi ngày trôi qua, có những khoảnh khắc xót xa bất chợt gieo xuống đời khiến tâm tư chừng như lạc lối và để lạị trong trái tim :    
                      Một mảng nắng nát nhàu
                     Một khoảng trời ủ dột
                      Một vết cắt không màu
                     Một nỗi đau thảng thốt

Nó , như ngớ ngẩn giữa khoảng rối bời tâm tư, ngớ ngẩn và không nhận ra chính mình, nó có cảm giác hình như nó không còn tồn tại… Hình như.. Vâng hình như nó không còn là nó !
Bước chân nó lang thang vô định , với câu ngâm nga ngoài cửa miệng: “Ta là ai mà còn trần gian thế !?” ( TCS )
Vâng , nó đang khắc khoải với câu hỏi cho chính mình !
Hình như nó đang ngộ nhận ! Ngộ nhận một phạm trù yêu thương !
                           Nó tự nhìn lại chính mình, lắng nghe niềm đau của riêng nó, tự cảm nhận từng ước ao , từng hi vọng…Nó có làm chủ được những tham đắm ,  bất an ? Tâm có ý thức ? Có nụ cười ? Có cảm thông ? Có hiểu biết ? Hay chỉ là những biểu hiện bên ngoài mà khỏa lấp nỗi đau cùng những thiếu thốn bên trong ?
                        Có phải nó đang ngộ nhận ?
Vâng , nó  soi rọi lại chính mình và rồi chợt nhận ra rằng, đằng sau sự quan tâm , đằng sau tình thương mến là một cái tôi thật lớn đang hiện hữu, rằng dành trọn tình thương yêu cho người là vô tình nhốt luôn cả vào đó những ràng buộc, những giận hờn, những lo lắng, những ghen tuông!
Nó không đủ tỉnh táo để đạt  đến ngưỡng tình thương yêu sâu sắc được soi chiếu bởi trí tuệ , bởi lòng vị tha để mang lại hạnh phúc, bằng an cho nó và cho người.
Nó không lý giải được tình cảm của chính nó hiện nay, nó mắc kẹt vào giữa cái được – không, còn – mất,tâm hồn thiếu thốn, rỗng không, cứ mong được lấp đầy nhưng lại càng trống rỗng !
Nó như chui vào vỏ ốc, sống trong âm thầm, âm thầm với câu kinh , âm thầm với hạt bồ đề xâu chuỗi, với trăm năm một cõi vô thường…
 “Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt…Rọi suốt trăm năm một cõi đi về…. “(TCS )
Đi đâu ? Về đâu ? Nó  mắc nợ với nhân gian, với những hỉ, nộ , bi, lạc… và tìm hoài một lối bình an !
Nó mong mỏi một lối đi – về, một lối nho nhỏ thôi nhưng không dã tràng cát mộng ! Nó mong một sự cảm thông, một nâng đỡ, một chia sẻ niềm vui nỗi buồn và hạnh phúc cùng nhau trong cuộc sống. Nó mong một sự hòa điệu những cung bậc thăng trầm,, thôi không còn những vết nứt hủy hoại, những cành khô mục nát đau thương….
Cuộc sống chung quanh nó bỗng dưng khác lạ khiến bước chân lạc mất nẻo về….
Sự hụt hẫng, bâng khuâng, quyện với nỗi xốn xang, khắc khoải thành một cuộn tơ trói chặt tâm hồn
Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi. Để một mai tôi trờ thành cát bụi. Ôi cát bụi mệt nhoài ( TCS )
Bỗng dưng, nó có một ước ao, ước ao trờ thành đám mây trời trôi dạt. Sẽ nhẹ nhàng biết bao khi phiêu du trên bầu trời rộng,, thong dong như khói, trắng như tuyết, vàng như lá thu, la đà như khói lam chiều cuốn lên từ nếp nhà tranh của mẹ, khiến người mỉm cười dừng lại ngắm mây bay.
Bỗng dưng nó có ước ao như một bông hoa nho nhỏ, dệt tơ hồng, ngậm hạt mong manh, giũ bụi đa đoan bằng hương hoa thơm ngát, thôi mắc nợ đời khi rũ cánh hoa nhung.
Bỗng dưng nó có ước ao thành hạt nắng, trong veo sương, mong manh gió, lãng đãng chiều, giấu hồn mình …thôi nợ với trăm năm….
                                         Ca Dao





TRANG THƠ  VÕ SĨ QUÝ
46/3 Lê Thánh Tôn Nha Trang
Mobilefone 0907626799



  
NHỮNG BÀI THƠ VỀ SÓNG
 
              
SÓNG BÃO

Gió đùa trên mặt sóng lăn tăn
Áp thấp đột nhiên nổi  xoáy căn
Đi chậm bão khơi vào phá dữ
Lùa nhanh sóng lựng đến tàn phăng
Trong luồng phải gánh thêm tai ách
Gặp giuộc nên đành chịu khổ băng
Gió lớn sóng to chìm lũ cuốn
Kinh hoàng trời đất cũng nheo nhăn
                 SÓNG BIỂN

1- Sóng Thần
Địa chấn biển sâu sinh sóng thần
Cạn bờ nước rút cá cua dâng
Phải lo tuốt chạy lên đỉnh điểm
Cố gắng bươn bơi đến cao phần
Trời đẹp ẩn  trôi chìm vạn khách
Biển êm ngầm động đắm muôn dân
Vành đai núi lửa cần lưu ý
Cảnh báo phòng ngăn chớ ngại ngần


2- Sóng Ba Đào
Ba đào dậy sóng dọa thuyền nan
Bảo tố phát sinh khó nghĩ bàn
Lớn nhỏ thuyền bè phiêu dạt đắm
Ngắn dài tàu hạm bập bềnh tràn
Cuộc đời chìm  nổi lênh đênh phận
Sự thế đảo dời   bầm dập thân
Nghe thấy trải qua ai cũng sợ
Mong sao con cháu khỏi  than van

3-   Sóng Lừng
Sóng lừng xuất phát tự nguồn khơi
Va đập đến thuyền giựt nẩy thôi
Mặt biển êm đềm nhưng  náo nức
Khoang thuyền chao chát lại bồi hồi
Thần kinh day dứt không giây dịu
Thân thể ê nhừ chẳng phút lơi
Thách thức mọi người chuyên  vượt biển
Trải qua cuộc sóng gió đầy vơi


4-  Sóng Tổng Hợp
Hướng bờ con sóng lại đi ngang
Dưới động trên dồn dạng hỗn mang
Mặt thoáng nhiêu phương càng lắm lối
Khơi xa bao gió bấy nhiêu hàng
Thủy triều ba động thân xoay khói
Nguyệt mạn phong xuy đỉnh trổ băng
Êm nhẹ lăn tăn toàn tỉnh lặng
Điên cuồng bão nỗi cuốn phăng phăng




     SÓNG TÌNH

1-  Sóng Mắt
Lúng liếng đong đưa mấy cuộc tình
Nghiêng thành đổ lũy nụ cười xinh
Quân vương mê muội  xe tơ  thiếp
Hoàng đế chơi ngu phóng hỏa mình
Con sóng đa tình vùi sự nghiệp
Làn mi đoan lụy lấp quang vinh
Mỹ nhân tương tự ba đào vậy
Dìm đắm bao người giữa tử sinh

2- Sóng Lòng
Không qua sông biển vẫn xao lòng
Rạo rực nôn nao những ngóng trông
Mới biết tâm hồn thường lãng đãng
Rõ hay thần trí cứ lòng vòng
Ái tình đâu bến nguyền chờ gặp
Tình cảm nào bờ thỏa đợi mong
Luyến động ai hoài ôm ấp sóng
Giao lưu rung chuyển cả từng  không

3- Sóng  Vọng Động
Còn xao còn động còn tơ tưởng
Trí lự tính suy bung cảm hướng
Trăn trở băn hăn héo thể hình
Tính toan bó hó hăng thần tướng
Xôn xao hăm hở chẳng  bình hòa
Náo nức sẵn sàng không quỵ nhượng
Nóng nảy bồn chồn cả thận gan
Sóng xô sân hận không ngùng ngượng

4-  Sóng Ngoại Cảm
Thần giao cách cảm ngoại tư duy
Xao xuyến bồn chồn chẳng nghĩ suy
Nôn ruột đầu bưng lâng tựa sóng
Nao lòng ngực nóng nặng như chùy
Cách xa biển núi cùng rung động
Khuất lấp âm dương vẫn phát huy
Tần số siêu cao tìm ý nghĩ
Nhập đồng đối thoại cầu cơ xuy

5-  Sóng Não
Sóng não ngoài trong trực tiếp truyền
Đổi trao mệnh lệnh chỉnh hành chuyên
Chính tâm vận động duy trì sống
Cách vật trí tri ngộ pháp thiền
Hơi thở luồng sâu hưng khí huyết
Tâm hồn tỏa rạng trụ đài liên
Hình sin  uốn lượn tuần hoàn ký
Còn chuyển là còn hội tục tiên


SÓNG ĐIỆN

1-  Sóng Điện

Giao động giao thoa sóng điện từ
Chu kỳ tần số cos sin như
Góc quay cao thấp tuần hoàn phát
Biên độ ngắn dài thẳng lệch thu
Ứng dụng phát minh dòng  chạy đổi
Triển khai lý thuyết lượng trao bù
Liên lạc thông tin truyền giọng nói
Ảnh hình analog   kỳ khu

Biển Hẹn Lục Bát

                          BIỂN HẸN
Biển trời như hẹn một màu
Xanh  tươi hy vọng nghìn sau ấm hòa
Bờ vàng nở rộ đường hoa
Nước hôn cuộc sống xỏa xòa tóc dương
Người đi chan chứa vấn vường
Khách về thắm thiết niềm thương trùng phùng
Nhịp đời nhịp phận riêng chung
Núi sông hò hẹn tồn cùng tình yêu
Bãi ghềnh thôi hết đăm chiêu
Sóng mềm ôm gọn sớm chiều có nhau
Hạnh phúc nào chẳng khổ đau
Bình yên tréo trải xôn xao cuộn lòng
                  Nha Trang,11.09.2013
                               Võ Sĩ Quý
 





                          BIỂN RẰM

Trăng tròn mớm nước bừng lên
Kìa em rạng rỡ  khuôn tiên ngọc ngần
Sóng xao óng ánh hồn lâng
Tình từ phiêu lãng bỗng gần bến mơ
Lòng nhau đã quyện thành thơ
Tìm nhau như đã tóc tơ thuở nào
Ngân nga sóng sánh vỗ trào
Tiếng trăng dào dạt vọng vào bờ tim
Gió  ru nhưng giả vờ im
Để nghe nhịp đập chúng mình hòa yêu

                         BIỂN PHỐ

Bước chân số phận cuộc đời
Lang thang phiêu dạt nổi trôi bềnh bồng
Êm đềm dịu ngọt bao dung
Cát nền dựng  phố vòng cung xây đường
Nha Trang bờ bãi mến thương
Khánh Hòa núi biển vẫn thường ôm nhau
Sóng miên man vỗ rì rào
Nghìn vuông cửa rộng đón chào tươi xanh
Phố gần cửa cảng quanh quanh
Thuyền tàu phơi nắng lưới mành thả giăng
Trò chơi dù lượn phăng phăng
Ca nô lướt sóng đằng đằng bễ khơi
Hàng dương đón khách chờ bơi
Áo phao áo yếm dáng phơi dịu dàng
Đường cong nét nhọn thênh thang
Mỹ nhân phố biển địa đàng lãm du
Phô đông người ấm trời thu
Tự nhiên nhân tạo tình ru đẹp đời

                      BIỂN TÌNH

Nằm nghe nhịp đập hẹn hò
Trăm năm đã vẹn câu hò thủy chung
Sóng thương vẫn vỗ chập chùng
Thuyền yêu đã ghé cặp vùng nước non
Đá chồng vợ giữ lòng son
Bờ môi biển gởi nụ hôn cánh ghềnh
Tình là xao xát bồng bềnh
Nghĩa là buồm thuận lòng êm đất trời
Ôm là quyện lấy bãi bồi
Xiết  là neo chặt tình tôi với nàng
Dù cho giông bão mênh mang
Dù cho lũ lụt chàng ràng phá trôi
Biển tình đã hẹn với người
Trăm năm chung thủy đầy vơi vẫn chờ

                       BIỂN  MẶN

Máu xương  thấm mặn biển trời
Trải bao thời thế đổi ngôi thay dòng
Nhưng tình biển mặn trắng trong
Thương yêu chan chứa  tấm lòng từ bi
Buồn vui chưa kịp nói chi
Mà hương muối thấm ôm ghì nước non
Biển là mẹ đất vun non
Mặn nồng muôn thuở vẫn còn lưu đây
Chén cơm biển mặn cá đầy
Nuôi con khôn lớn nuôi ngày tháng lên
Băng rừng vượt biển đừng quên
Mẹ trùng dương vẫn kề bên  bãi bờ


Biển Hẹn Hát Nói

                  
HẸN HÒ

Xin hẹn đến tham quan thành phố biển
Một lần thôi mãi lưu luyến trong đời
Nước xanh cát trắng mây ngời
Nghe sóng gió rì rầm thủ thỉ

Duy nhất lãm du đa thượng hỷ
Vô song lịch thụ phức trung nhàn
Vui mừng thay đón khách ghé Nha Trang
Hai mươi chín vịnh đẹp đứng đầu thế giới

Đi để thấy ngày mỗi ngày lại mới
Xiết chặt tay lòng nối lại niềm yêu
Từ lâu nghi ngại vẫn nhiều

                    HẸN THỀ

Chuyện đôi lứa thề non hẹn biển
Tình keo sơn chẳng chuyển xao lòng
Kìa Tháp Bà đây Am Chúa đợi mong
Lời nguyện khấn yêu nhau và chung thủy

Thiên sơn  Khánh địa quan hùng chí
Hải  đảo Hòa phương quán kỳ duyên
Những mong thế hệ thanh niên
Lấy giềng mối nghĩa tình làm gốc

Dù gió bão cây ngay không hề trốc
Sống cùng cho cùng nhận sẻ chia
Tình yêu bền chặt không lìa

                    HẸN ƯỚC

Đến lễ hội lại về như ước hẹn
Cúng Bà giỗ Tổ quyện Tháng Ba
Cầu Ngư Bá Trạo rộn hò ca
Tháng Tám Tế Đại VươngTrần Hưng Đạo

Am điện đình đền lăng miếu mạo
Tháp đài chùa mộ cổ thành phòng
Đất trời cây cỏ thắm hương phong
Chủ khách bạn ta nồng thân thiện

Mời lữ khách về thăm thành phố biển
Để chung vui với những Festival
Nha Trang đón tiếp đàng hoàng


                   HẸN THẦM

Nơi chôn cất thân đời ta là biển
Cát bụi về tung xỏa lộng ngàn khơi
Nâng hồn hòa bay bỗng khắp nơi nơi
Tình rộng thoáng vượt lên nghìn ốc đảo

Dục tham mộng sự huyền hư ảo
Nhân ái từ tâm chân thực như
Sống thương yêu san sẻ đắp bù
Mong hết thảy ấm no hạnh phúc

Dù lâm cảnh trần ai lục lục
Vẫn vui lòng  dạo bước lần qua
Tử sinh lão bệnh đó mà


                HẸN BIỂN

Nhân giả dạo sơn nên hẹn biển
Thủy dương trí giả triển  hoàn lâm
Thề nước non hòa hội đồng tâm
Theo  sông suối nhập nguồn khơi hội ngộ

Môi trường dưỡng nguồn sinh tồn kim cổ
Nhân thế tàn rừng bảo vệ đông tây
Hẹn rừng hẹn biển là đây
Không chặt phá mưu cầu vô tội vạ

Cây giữ đất nước ngấm về biển cả
Hẹn xanh tươi mãi cả biển và rừng
Rừng ơi biển hẹn thăm mừng
               Nha trang,12.09.2013
                            Võ Sĩ Quý